Đất nhà nông ta ngày xưa
cấy cày một vụ quanh năm "chiêm khê, mùa thối". Ấy là lúc đẻ ra cái gọi
là "nông nhàn". Nhưng "nông nhàn" là nhàn ăn, nhàn làm ruộng chứ không
phải "nhàn cư vi bất thiện". Vì vậy đó lại là cơ hội để tìm ra nghề phụ,
lâu dần hình thành làng nghề để nghệ thuật dân gian được hình thành và
thăng hoa. Nhiều làng xã bây giờ trong đình làng vẫn thờ thành hoàng của
mình là ông tổ nghề: "nghề chạm khắc gỗ, nghề chạm bạc, nghề đúc đồng,
nghề sơn, nghề làm nón, nghề làm giấy dó... và cả những nghề mang lợi
ích tinh thần giải trí cao như nghề làm tranh, nghề làm con rối nước,
nghề làm diều, nghề nặn con giống (tò he) đó chính là những đồ chơi dân
gian đã vượt qua nhiều không gian, thời gian của cuộc sống để còn đến
ngày nay.
Đồ chơi dân gian nói
chung phong phú lắm. Xin đơn cử đồ bằng tre: Con khăng, đèn trung thu,
diều sáo, rồi các nhạc cụ... đồ chơi bằng đất có tượng đất nung, có pháo
đất... tính chất và kỹ thuật chế tác được triển khai từ đơn giản đến
phức tạp, cầu kỳ. Từ mộc mạc đến phong phú về kiểu dáng, màu sắc, phần
lớn đồ chơi dân gian đều rất đẹp, một vẻ hồn nhiên và ngộ nghĩnh (mặt
nạ, ông phỗng) cũng có loại rất cầu kỳ khéo léo (đèn lồng, đèn kéo quân)
chính vì vậy mà rất đáng yêu. Nó đáp ứng cho mọi thú chơi, cách chơi và
người chơi ở mọi lứa tuổi của tầng lớp bình dân. Chính bởi thế nó đi
sâu vào tâm thức dân gian của người Việt.
Thủa nhỏ ai chắc cũng đã
từng chơi bi đánh đáo, thả diều, chơi khăng, rước đèn trung thu, múa
rồng, múa sư tử trong ngày rằm trung thu háo hức. Đồ chơi dân gian ra
đời là minh chứng cho sự tài khéo của người nông dân Việt Nam.
Nhiều người trong số họ
được suy tôn là những nghệ nhân của nghề. Từ nghệ nhân ấy thật cao quý
bởi với họ không có trong tay những phương tiện máy móc hiện đại, trong
đầu không cần tới những kiến thức bài bản mà chỉ có tâm hồn, óc sáng tạo
được kết truyền từ đời này qua đời khác để mà ứng tác và hoàn thiện.
Với con trẻ mọi đồ chơi
dân gian ấy vô hình chung đã góp phần gắn kết chúng lại trong tình nghĩa
cộng đồng, bằng hữu, trong tình làng nghĩa xóm tắt lửa tối đèn, và đó
cũng chính là bài học đầu tiên trên đường đời về sự nghèo khó, chắt chiu
để mà khám phá mà sáng tạo, bởi có gì đâu. Cần tre. Chặt từ bụi nhà
xuống, cần đất moi từ ruộng lên, cần gỗ thì có cây xoan, cây mít trong
vườn nhà. Người ta có thú để chơi, để giải trí thì sao mình không có và
không làm được. Triết lý ấy hay lắm. Không cố hữu nhưng cũng không bảo
thủ. Bởi nó đã đi qua bao thế kỷ, bao thời đại góp phần xây dựng nên tài
năng, nhân cách của quốc gia trên con đường học vấn và lao động sáng
tạo. Người nông dân ngày nay vẫn thế, nhưng họ tiến xa hơn vào thời đại
công nghệ họ tự chế tạo ra máy bay trực thăng, chế tạo ra các máy nông
cụ để phục vụ cho chính cuộc sống và sản xuất của họ.
Trong thời đại ngày nay
sự phát triển như vũ bão của các phát minh khoa học. Đất nước bước vào
thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa, thì lĩnh vực của sản xuất đồ chơi
được sử dụng các thành tựu khoa học. Các đồ chơi bằng nhựa, đồ chơi
điện tử cao cấp của nước ngoài đã tràn lan trên thị trường. Phải nói một
cách công bằng và tư duy đổi mới thì chúng ta mừng cho con em chúng ta
được sớm tiếp cận, hưởng thụ những thứ mà xưa kia chúng ta như nằm mơ
không thấy, mặt tích cực của những đồ chơi ấy hẳn không chê vào đâu được
từ tính hiện đại của nó. Nhìn bố mẹ đưa các con đi sắm đồ chơi trong
các siêu thị, trong các shop hàng đủ thấy ánh mắt của các em say mê tới
mức nào và những món quà ấy được gắn với giá trị tiền không nhỏ. Nhưng
mặt tiêu cực của nó trong một số đồ chơi công nghệ thời hiện đại chắc
cũng làm một số bậc phụ huynh ái ngại, xã hội phải lưu tâm bởi tính bạo
lực, tính thiếu thẩm mỹ của nó. Sách báo nói nhiều, phương tiện thông
tin đại chúng nói nhiều, các cơ quan chức năng cũng ra tay can thiệp,
nhưng đó vẫn còn là vấn đề nan giải.
Trở lại với đồ chơi dân
gian những năm gần đây chúng ta mừng vì trong các quầy hàng bán đồ chơi
đã có sự trở lại của nhiều đồ chơi bằng đất nung, bằng gốm sứ, bằng gỗ,
bằng mây tre... tạo cơ hội cho các đồ chơi dân gian được hồi sinh, cho
việc giáo dục thế hệ trẻ qua đồ chơi ý thức được tâm hồn, tình cảm của
cha ông. Đặc biệt trong một số trường mẫu giáo người ta đã tiến hành
thực nghiệm được các nghệ nhân làm đồ chơi dân gian vào truyền đạt, thao
tác tại các lớp học. Chương trình giúp trẻ tiếp cận với nghệ thuật tạo
hình dân gian cho trẻ em của Viện bảo tàng dân tộc học Việt Nam, là một
hoạt động rất có ý nghĩa về sự gìn giữ và kế thừa truyền thống dân tộc.
Mong rằng mọi người trong
chúng ta, dù bận trăm công nghìn việc trong guồng máy của thời đại công
nghiệp, mỗi người hãy ý thức rằng tính thẩm mỹ, tính sáng tạo trong đồ
chơi dân gian vẫn mãi là ngọn nguồn là sự tiềm ẩn của đời sống tinh thần
trong xã hội hiện đại. Có sự tồn tại và phát triển của nó ắt hẳn sẽ góp
phần làm cho nhân cách con người luôn gắn bó với tổ quốc, với nhân dân,
với nơi chôn nhau cắt rốn của mình bởi trong mỗi chúng ta ai cũng có
một tuổi thơ, một làng quê với cây đa, giếng nước, sân đình trong thực
tại và ký ức. Và đó cũng là việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, trong
trào lưu hội nhập, toàn cầu hóa./.
• Theo CPV